Occurrences in the NT: 23
κωλύω(< κόλος), [in LXX for כּלא, מנע, etc.;]
to hinder, restrain, forbid, withhold: c. acc. et inf., Mt 19:14, Lk 23:2, Ac 8:36 16:6 24:23, I Th 2:16, He 7:23; inf. om., Mk 9:38, 39 10:14, Lk 9:49, 50 11:52 18:16, Ac 11:17, Ro 1:13, III Jn 10; acc. om., I Ti 4:3; c. acc. pers. et gen. rei, Ac 27:43; c. acc. rei, I Co 14:39, II Pe 2:16; id. seq. τοῦ μή, Ac 10:47; id. seq. ἀπό (like Heb. כָּלָא מִן, Ge 23:6, al.), Lk 6:29 (cf. δια-κωλύω).†