Occurrences in the NT: 30
διδαχή, -ῆς, ἡ(< διδάσκω), [in LXX: Ps 59 (60) tit. (למד pi.); Sm.: De 33:8 * ;]
1. objectively, teaching, doctrine, that which is taught: Mk 1:27, Jo 7:16, Ac 17:19, Ro 6:7 16:17, II Jn 10, Re 2:24; c. gen. poss., Mt 7:28 16:12 22:33, Mk 1:22 11:18, Lk 4:32, Jo 18:19, Ac 5:28, Re 2:14, 15; ἡ δ., of Christ, Jo 7:17, Ac 13:12, II Jn 9; cf. τὴν δ., Tit 1:9; c. gen. obj., βαπτισμῶν δ., He 6:2; pl., He 13:9.
2. Actively, teaching: Ac 2:42, II Ti 4:2; ἐν τ. δ., in the course of his teaching: Mk 4:2 12:38; λαλεῖν ἐν δ., I Co 14:6; ἔχειν δ., ib. 26 (DCG, i, 485; Cremer, 181).†
SYN.: διδασκαλία